Kinh Phật Nhiệm Màu
việc TỤNG KINH làm trọng. Tụng bất cứ cuốn KINH nào, càng khó, càng nhiều, càng dày, càng được nhiều người biết tới thì….càng tốt! Họ cảm thấy tự mãn và sảng khoái khi có thể hành trì được việc TỤNG nhiều thời KINH trong ngày. Xem như là họ đã hoàn tất được việc tu tập! Nếu việc tu tập chỉ chú mục vào có việc TỤNG KINH mà thôi, thì người Phật Tử có đi trọn được hết con đường tu tập của mình hay không?
Còn người “tín tâm không trái” với kinh điển chỉ thẳng Pháp thân tánh Không này, “thọ trì đọc tụng”, nghĩa là thường trực sống trong Pháp thân tánh Không. Rồi vì người (lòng bi) mà giải nói, cả hai điều này đều lưu xuất từ tánh Không, cho nên lòng bi vô hạn mà sự giải nói cũng vô hạn.
Lòng bi không bị giới hạn này là “đồng thể đại bi”. Đại bi và tánh Không hợp nhất, đó là chót đỉnh của con đường Bồ tát.